Saudade là một từ tiếng Bồ Đào Nha, thường được dùng để miêu tả một cảm giác sâu sắc của những người Bồ Đào Nha và Brazil. Từ này không thể dịch ra một từ đơn giản trong tiếng Anh hoặc trong bất kỳ ngôn ngữ nào khác. Nó mang ý nghĩa của một sự nhớ nhung, một sự nhớ mong, một sự thiếu vắng, một sự đau khổ, một sự tuyệt vọng và một sự khát khao. Trong bài viết này quatangtruongtho.com sẽ tìm hiểu rõ hơn Saudade.

Tìm hiểu về nguồn gốc của từ “Saudade”
Saudade xuất hiện từ rất lâu trong văn học, âm nhạc và văn hoá của người Bồ Đào Nha và Brazil. Tuy nhiên, không ai biết chính xác nó được bắt đầu từ đâu. Nhiều người tin rằng từ này có nguồn gốc từ tiếng Phoenicia hoặc từ tiếng Latin, trong đó “saudus” có nghĩa là “đau buồn”. Sau đó, từ này đã được sử dụng rộng rãi trong văn học Bồ Đào Nha và Brazil vào thế kỷ thứ 13. Từ đó, Saudade đã trở thành một phần không thể thiếu của văn hóa của hai quốc gia này.
Saudade là gì?
Saudade có thể được miêu tả như một cảm giác thiếu vắng, khao khát, nhớ nhung và đau khổ. Nó là một cảm giác sâu sắc, khiến cho người cảm nhận nó có thể cảm thấy rất mơ hồ và không thể diễn tả bằng ngôn ngữ. Nó không chỉ là một cảm giác nhớ về quá khứ, mà còn là một sự hiện hữu của quá khứ trong tâm trí và trái tim của con người.
Tác động của Saudade đến văn học và âm nhạc
Saudade đã có tác động lớn đến văn học và âm nhạc của người Bồ Đào Nha và Brazil. Trong văn học, nó xuất hiện trong nhiều tác phẩm của các nhà văn, bao gồm các tác phẩm của Fernando Pessoa, Jorge Amado và Gabriel Garcia Marquez. Trong âm nhạc, Saudade thường được sử dụng để miêu tả một thể loại nhạc jazz từ Brazil, được gọi là “Bossa Nova”. Nhiều ca sĩ nổi tiếng như Cesária Évora, Amália Rodrigues, và Mariza đã biểu diễn các bản nhạc trữ tình của Bồ Đào Nha với chủ đề saudade. Các bài hát như “Sodade” của Cesária Évora hay “Estranha Forma de Vida” của Amália Rodrigues đã trở thành những tác phẩm kinh điển của âm nhạc Bồ Đào Nha, được yêu thích và truyền tai qua nhiều thế hệ.
Saudade trong Nghệ thuật và văn hóa
Các tác phẩm văn học của những nhà văn như Fernando Pessoa hay José Saramago cũng thường đề cập đến chủ đề này. Chẳng hạn, trong cuốn sách “The Book of Disquiet” của Fernando Pessoa, ông đã viết: “Saudade là cảm giác như bạn đang đứng bên cửa sổ, nhìn ra một nơi mà bạn biết rằng bạn sẽ không bao giờ trở lại.”
Ngoài ra, saudade còn được thể hiện trong hình thức nghệ thuật như bức tranh, điêu khắc hay các tác phẩm điện ảnh. Ví dụ, bức tranh “The Scream” của Edvard Munch được cho là thể hiện cảm giác saudade khi người xem nhìn thấy một nhân vật đang phát ra tiếng la hét kinh hoàng trên nền của một phong cảnh tuyết trắng.
saudade là một cảm giác khó tả trong tiếng Bồ Đào Nha, tuy nhiên nó đã trở thành một phần không thể thiếu trong văn hóa và nghệ thuật của đất nước này. Sự hiểu biết về saudade có thể giúp ta thấu hiểu sâu sắc hơn về tình yêu, những thăng trầm của cuộc sống, và cảm nhận được sự đau khổ của những người đã từng yêu và đã mất đi tình yêu của mình.